Có đôi khi anh một mình trong ký ức
Cứ lạc loài với nỗi nhớ không tên
Nỗi đau ấy chắc là do định mệnh
Khi động về, chẳng còn em kề bên !
Giọt nước mắt buồn trong từng câu hát
Khóc cho tình anh để lệ trào tuôn
Có tiếc nuối, chắc bây giờ đã muộn
Tình dang dở đêm mong chờ khắc khoải
Anh không biết tình yêu nào vĩnh cửu ?
Chỉ có chăng phút vĩnh cửu tình yêu
Tại vì đâu vì đâu yêu em nhiều ?
Để tình anh, đong đầy bằng nước mắt ?
Hình bóng em, con tim anh chôn chặt
Tận đáy lòng với nỗi nhớ vô biên
Thuyền ra khơi biết bao giờ trở lại
Bến âm thầm .... đợi mãi bóng thuyền xưa ......