Đêm qua gió mát trăng thanh
Anh ngồi anh nhớ ngày anh bên mình
Đêm nay phòng trống lặng thinh
Anh buồn anh nhớ ngày mình chia tay
Ôi bao ngày tháng nồng say
Này còn đâu nữa chia tay thật rồi
Em đi về chốn xa xôi
Còn tôi ở lại đơn côi một mình
Người ta vốn vẫn vô tình
Nhớ chi đến kẻ si tình như tôi. Gió vương mang khúc ca sầu li biệt
Mây hững hờ lơ lửng giữa tầng không
Người lang thang, âm thầm, chiều ảm đạm
Thấm cõi lòng, đau buốt giá hồn ai.
Buồn trông phố thị chiều hôm,
Áo em cũn cỡn hờ lườn phô da.
Buồn trông chậu nước hắt ra,
Người vừa xịch đến biết là tránh đâu.
Buồn trông mù mịt xăng dầu,
Đường tung cát bụi mờ màu lá xanh.
Buồn trông mấy chị mấy anh,
"Lời lời vàng ngọc" tuôn quanh ghế ngồi.
Buồn trông góc phố đơn côi,
Đen đen dòng nước đượm mùi... urê.
Buồn trông những nẻo đi về,
Vài tên lạng lách mà ghê cả người.
Buồn trông... thôi tạm thế thôi,
Có ai buồn tiếp cho tôi đỡ buồn.